Tôi là một giáo viên, chỉ còn vài năm nữa là đến tuổi nghỉ hưu. Mỗi ngày, tôi đi làm trên chuyến tàu điện chật ních người. Trên tàu, luôn có một nữ sinh xinh đẹp, rạng rỡ đứng trước mặt tôi, như một ánh sáng khiến tôi không thể rời mắt.
Một ngày nọ, tôi chứng kiến cô bé ấy bị một kẻ biến thái quấy rối. Tôi vội vàng muốn ra tay giúp đỡ, nhưng trong khoảnh khắc rối loạn, bàn tay tôi vô tình chạm vào vùng nhạy cảm của cô. Một sai lầm khủng khiếp! “Thầy… thầy đang làm gì vậy…?” – giọng cô run rẩy vang lên. Tôi nghĩ, có lẽ sự nghiệp của mình đến đây là chấm dứt.
Nhưng điều bất ngờ hơn cả là ánh mắt cô ấy. Đôi chân cô khẽ run, như thể đang khao khát điều gì đó từ hành động sai trái ấy. Thậm chí… tôi nhận ra cô ấy đã không kiềm chế được, để lại những giọt ẩm ướt. Tôi hoảng loạn, nhưng một phần trong tôi không thể dừng lại. Bàn tay tôi, chạm vào thứ chất lỏng ấy, đã bị cuốn vào một vòng xoáy điên cuồng của cám dỗ. Trong lòng tôi chỉ còn một ý nghĩ: “Tôi chưa muốn dừng lại… chưa muốn chấm dứt tất cả.”