Tôi thích anh ấy – người quản lý cửa hàng. Không được, tôi không được phép thích anh ấy… Anh ấy đã có vợ. Nhưng tại sao anh lại dịu dàng với tôi đến vậy? Tôi chỉ muốn được ở bên anh nhiều hơn, mãi mãi.
Hôm nay, ca làm thêm của tôi kết thúc trước chuyến tàu cuối cùng. Cảm giác khao khát được gần anh mạnh mẽ đến mức tôi cố tình để lỡ chuyến tàu, quay lại cửa hàng. Và rồi… anh ấy đề nghị đặt khách sạn cho tôi. “Anh đừng tốt với em như thế nữa…” – tôi thầm nghĩ, trái tim như muốn nổ tung vì cảm xúc.
Do cả hai đều lỡ chuyến tàu cuối, chúng tôi quyết định đến cùng một khách sạn. Nhưng thật không ngờ, chỉ còn đúng một phòng trống. Một cơ hội không thể tuyệt vời hơn! Tôi mỉm cười, giả vờ vô tư: “Cùng phòng cũng chẳng sao đâu, anh nhỉ?”
Trong không gian chỉ có hai người, tôi tiến tới gần anh, đặt lên môi anh một nụ hôn. “Không… không được đâu, vợ anh sẽ giận…” – anh lúng túng phản kháng. Nhưng rồi, ngọn lửa dục vọng trong anh bùng lên. Anh bắt đầu đáp lại, ôm lấy tôi, kéo tôi vào vòng tay mãnh liệt của anh.
Dù trái tim đau đớn vì biết đây là điều cấm kỵ, tôi vẫn không thể cưỡng lại niềm hạnh phúc khi được ở bên anh suốt một đêm. Những khoảnh khắc ấy quá đỗi ngọt ngào, khiến tôi đắm chìm trong khoái lạc, lần này qua lần khác…